Tác giả: Lê Ngọc Diệp Chương đầu ⚡ Mới nhất Đô Thị Đam Mỹ Xuyên Không Dị Năng Truyện Tôi Không Muốn Trở Thành Omega của tác giả Lê Ngọc Diệp kể về Lâm Hàm kiếp trước là người hiện đại, trong một lần bị xe tông liền xuyên về cổ đại. Ở đây, cậu găp gỡ và đem lòng yêu hắn, giúp hắn mưu tính, tranh giành. Tôi không muốn bị người ta bắt gặp đâu." Seongwoo đề nghị và kéo Daniel đứng dậy cùng mình. Lúc nào được hỏi nó cũng bảo rằng ước mơ của mình là trở thành thần tượng. Vì tôi là mẹ thằng bé nên mới thấy nó tài giỏi, còn nó có tài năng hay không thì phải Tôi Không Muốn Trở Thành Omega - Lê Ngọc Diệp - Truyện Đam Mỹ Tôi Không Muốn Trở Thành Omega Đề Cử Đọc Truyện (18) 7.5 /10 trên tổng số 265 lượt đánh giá Thông Tin Giới Thiệu D.S Chương Chủ Thụ Cường Cường Dị Năng Đam Mỹ Đô Thị Sắc Xuyên Không Chương 271: Hoàn 5 tháng trước Chương 270: Ánh nhìn kì quái 5 tháng trước Chương 269: Quán cà phê Lần này Taigong Wang đã thành công bắt được Shuten, Wang hứa sẽ giúp Shuten tìm ra thân phận của mình, với điều kiện Shuten phải giúp lại, do chuyện của bọn quỷ lần trước nên Shuten ngập ngừng không muốn tin, Wang khẳng định sẽ không lợi dụng và sẽ đối đãi Shuten Làm chủ bản thân là một việc không đơn giản, nhưng chắc chắn là nó rất quan trọng, nếu không thì John Maxwell - một học giả về lãnh đạo, trong quyển sách "Phát triển nhà lãnh đạo trong bạn" đã không viết: "Dại thời muốn chinh phục cả thế giới / Khôn thời chỉ Tác giả: Lê Ngọc Diệp Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ Lâm Hàm kiếp trước là người hiện đại, trong một lần bị xe tông liền xuyên về cổ đại. [DM] TÔI KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH OMEGA. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (0) Chưa có ai đánh giá truyện này! Thông Tin; Giới Thiệu; 2. Từ khi Rei bắt đầu có xu hướng phân hóa rõ hơn thành Omega, cậu đã nghi ngờ, đã sợ hãi những cảm xúc bắt đầu nảy nở trong lòng mình biết bao. Cậu nói: "Tôi ước mình là Alpha. Tôi không hề muốn trở thành Omega. Nếu tôi là Alpha, tôi sẽ không yêu cậu." Thế rồi 7Le6. Thể loại Xuyên không, thiệuVốn là một người hiện đại, Lâm Hàm xui xẻo gặp tai nạn giao thông sau đó tử thay, linh hồn cậu xuyên về thế giới cổ đại, cũng coi như là sống lại một gặp được người định mệnh của đời mình, yêu người ấy, một lòng mưu tính, hỗ trợ hắn, giúp hắn đi lên đỉnh cao,Cậu nỗ lực từng bước, dùng cả máu và nước mắt để thành đỉnh cấp Triệu hồi sư, kêu gọi vạn thú giúp hắn đoạt thành trì, bước lên vương thiên hạ nơi tay, người đồng cam cộng khổ, người vì hắn mà làm hết thảy là cậu lại bị đâm một đao, vạn kiếp bất phụcMang theo oán hận mà chết, Lâm Hàm không ngờ một lần nữa tỉnh dậy, bản thân đã xuyên đến tương lai. Nơi mọi thứ khoa học kĩ thuật tân tiến nhất, và cũng gặp phải một kẻ lạnh lùng tàn nhẫn, chẳng những thế, khuôn mặt còn giống với hắn đến mấy thời, còn gặp và quen biết thêm nhiều Alpha khác nhưng mà....tại sao ai cũng muốn đè cậu thế hả???? Tùy tiện quấn lên người áo choàng tắm, tay lau lau mái tóc ướt sũng, Lâm Hàm liền rất thong dong mà bước ra khỏi phòng tâm thế giờ này mọi người đã trở về hết rồi nên Lâm Hàm cũng không phòng bị nhiều. Thế nhưng đi được hai ba bước liền bất ngờ bị Triệu Mặc kéo lấy, mạnh mẽ chế trụ hai tay ép sát cậu vào vách tường."Anh...làm..làm gì?!". Lâm Hàm cố gắng vùng vẫy nhưng bất thành, cũng không biết tên này lấy đâu ra sức mạnh khủng bố như thế. Mặc dù thừa nhận bản thân rất mạnh, đánh nhau chưa từng thua ai nhưng Lâm Hàm đã liên tiếp bại dưới tay hai tên Alpha thuần huyết cường đại Mặc cũng không đáp lời, hắn tóm lấy cổ cậu, vạch xuống áo choàng tắm lõng lẽo, ngay tức khắc liền lộ ra phần gãy trắng mịn in hằm dấu răng của Alpha."Ha! Quả nhiên!". Triệu Mặc nghiến răng phun ra mấy chữ, cười chế giễu bản thân. Tay hắn đấm mạnh vào tường, Lâm Hàm giật mình nhắm chặt mắt. Đợi đến khi cậu hé mắt ra nhìn, trên tường đã thủng một lỗ to, tay của Triệu Mặc cũng đang rướm gắng hít sâu mấy hơi, sợ bản thân dọa đến Lâm Hàm nên Triệu Mặc cố gắng kìm nén tức xuống ôm chặt cậu vào lòng, giọng nói hắn có chút run rẫy."Xin lỗi! Tối hôm đó, đáng lẽ tôi nên đuổi theo tới cùng. Nếu hôm đó tôi phản ứng nhanh một chút, hiện tại em cũng đã không bị tên kia đánh dấu!". Triệu Mặc vùi đầu vào hõm vai của Lâm Hàm, hai tay siết chặt lấy eo cậu như muốn khảm sâu vào huyết nhục của hiện tại hối hận, hối hận vì đã không nhận ra tình cảm đối với cậu sớm hơn, hối hận vì tối hôm đó đã để tên kia mang cậu đi. Hối hận vì sự chậm chạp, ngu ngốc của mình. Nếu hôm đó hắn cương quyết đuổi theo sau, giành lại cậu từ tay hắn ta thì có lẽ hiện tại mọi chuyện đã từ trước vốn đã nghi ngờ cậu là Omega lặn, tuy nhiên vẫn chưa xác nhận có phải là thật hay cho tới khi ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào trên cơ thể cậu ban nãy, cộng thêm hành động kéo cao cổ áo đã khiến hắn có thể chắc chắn, Lâm Hàm xác thực là một Chiêu quả thật không có ngửi sai, cũng may cậu ta không nghĩ quá nhiều, chỉ đơn thuần nghĩ Lâm Hàm xịt nước hoa, nếu không cậu sớm đã bị lộ tẩy Hàm ngây người, sững sờ nhìn Triệu Mặc ôm chầm lấy mình không buông. Lại nghe những lời hắn nói, trong lòng không hiểu thấu lại có chút nghẹn có lẽ là cảm giác ỷ lại của Omega đối với Alpha. Tuy không phải Alpha đã đánh dấu mình, nhưng chỉ cần Hormone đủ mạnh mẽ liền có thể lấn áp tạo nên cảm giác an toàn cho Omega. - -Cùng cậu một đường trở về ký túc xá, Triệu Mặc ôn nhu cởi áo khoác choàng qua người Lâm Hàm, còn cùng cậu phổ cập một số kiến thức liên quan đến Omega."Ngày mai tôi đưa em đến bệnh viện kiểm tra. Nếu muốn tiếp tục ở lại trường quân đội Đặc Chủng Tinh Hệ thì tốt nhất là phải tìm ra loại thuốc ức chế kỳ phát tình hiệu quả nhất cho cơ thể có gì không thoải mái hay bất ổn thì phải nói ngay cho tôi. Tôi sẽ cùng em vượt qua!". Triệu Mặc nắm lấy bả vai của Lâm Hàm, mắt đối mắt mà kiên định nhìn cậu."Ừm! Tôi biết rồi. Nhưng mà...tại sao anh phát hiện ra tôi là Omega chứ?!". Lâm Hàm tự thấy bản thân đã che giấu rất kỹ, cũng không lộ ra sơ hở gì, cũng chẳng hiểu tại sao Triệu Mặc lại nhận ra được."Thứ nhất, cái khiến tôi nghi ngờ là mùi hương thơm ngọt đột ngột phát ra từ cơ thể em, bởi vì nó chính là mùi hương cơ thể của Omega. Thứ hai, ánh mắt lãng tránh cùng hành động kéo cao cổ áo đã hoàn toàn bán đứng em rồi!". Triệu Mặc cũng không có nghĩ lâu liền lập tức đáp lời. Mặc dù không thường xuyên tiếp xúc với Omega nhưng những kiến thức cơ bản thì hắn đều nắm Hàm gật đầu xem như đã hiểu, không ngờ bản thân lại lộ ra nhiều sơ hở như vậy, thảo nào lại bị phát mà trong cái rủi có cái may, Triệu Mặc thế mà chẳng những không vạch trần cậu, còn giúp cậu che giấu và phổ cập những kiến thức bổ ra làm bạn với hắn cũng tốt, nể tình hắn đối tốt với cậu, khuôn mặt giống kẻ thù kiếp trước kia liền dễ nhìn hơn nhiều rồi."Trước kia là do tôi không tốt, đối xử tệ với em như vậy. Nhưng mà xin hãy tin tôi, hãy cho tôi một cơ hội để chăm sóc em. Cho tôi một cơ hội để sửa sai có được không?!". Triệu Mặc đột ngột nắm lấy tay Lâm Hàm, ánh mắt nhìn cậu đều là chân thành tha thiết, không có nửa điểm xao với lời thổ lộ khéo léo này, Lâm Hàm tuy là có chút động lòng nhưng lí trí vẫn rất bền vững."Anh không có lỗi gì hết, tất cả sai lầm đều do tôi cứ một mực đeo bám lấy anh mà thôi. Anh không sai và tôi cũng không cần bù đắp, chỉ cần anh giúp tôi giữ bí mật chuyện này thì đã là ân huệ lớn nhất của anh cho tôi rồi!". Nghe xong kế hoạch mà Mục Diệc Thần vạch sẵn, cộng thêm góp ý của Lâm Hàm cùng đầu óc thương nhân của Lâm Vĩnh Kỳ, bọn họ rất nhanh đã đi đến quyết định cuối của quân đội nghe xong cảm thấy rất khả thi, với cả hiện tại đây đã là phương án tốt nhất rồi. Thay vì ở đây chờ chết, còn không bằng mạo hiểm một lần, có khi may ra thành công thì sao?!.Nói là làm, tất cả cùng nhau đứng dậy đi ra khỏi phòng cách li của Omega. Người của quân đội đi tập hợp lực chú ý của mọi người, nói có chuyện rất quan trọng muốn thông cáo."Rất tiếc khi phải báo với mọi người một sự thật rằng, hiện tại lương thực đã cạn kiệt, quân đội không còn đủ khả năng để cấp cho mọi người được nữa!". Mục Diệc Thần cũng không muốn dông dài, trực tiếp nói vào vấn đề vừa dứt lời, nỗi sợ hãi đè nén sâu trong lòng mọi người, những lo lắng mà họ đang cố đè nén đều giống như một quả bóng căng đầy, bùm một tiếng nổ mặt ai nấy tràn ngập tuyệt vọng, Alpha ôm Omega của mình vào lòng an ủi trấn an, nhưng thật ra chính bản thân họ cũng không ngăn được sự sợ hãi trong nội tâm. Beta cũng đồng dạng ôm chặt lấy bạn đời cùng thân nhân của chính mình, có người còn suýt thì bật khóc thành tiếng."Nhưng mà, bây giờ có một cách khá mạo hiểm, nhưng khả năng không còn lo lắng về lương thực là rất cao. Chỉ cần mọi người chịu phối hợp". Mục Diệc Thần lặp lại những lời đã từng nói, từng câu từng chữ đều chặt chẽ đầy quyết nhưng vừa nhắc đến mạo hiểm, ai nấy đều từ trong vui sướng thoáng qua kia rụt cổ trở về. Bọn họ đều là những người sống trong thời bình, mỗi ngày đều bình thản nhẹ nhàng mà trôi qua, nào có gan đối mặt với nguy hiểm?. Mục Diệc Thần thấy phản ứng mọi người đều trầm xuống, tay hắn liền giơ cao thẻ bạc chứng minh thân phận của chính mình, giọng cũng trở nên cực kì nghiêm túc."Tôi là Thiếu tướng của Quân Bộ, hy vọng mọi người tin tưởng và cố gắng làm theo những gì tôi nói. Trong tình thế hiện tại, chúng ta không còn cách nào khác là phải ra ngoài thu thập thêm vật tư. Nhưng một vài người đi thì quá nguy hiểm, cho nên đoàn kết là sức mạnh. Ở đây, ai là dị năng giả hoặc cảm thấy bản thân có đủ thực lực để gia nhập vào tổ đội ra ngoài tìm kiếm vật tư đều có thể đến báo đội cam đoan, nếu như có thể thu thập vật tư bình an trở về, mỗi người đều sẽ nhận được một phân lượng tương ứng, tuyệt sẽ không bạt đãi mọi trừ người già, trẻ em, những người có năng lực khác nếu không biết cố gắng, muốn ngồi không chờ người khác mạo hiểm tính mạng đem đồ ăn về cho mình thì đừng mơ tưởng nữa. Chuyện đó sẽ không xảy ra mọi người ở đây đều biết, tình hình bây giờ, không ai lo được cho ai cả. Tự bản thân không biết cố gắng, co đầu rụt cổ chui rúc trong cái mai rùa của chính mình thì chỉ có chờ chết mà Diệc Thần ở đây xin lặp lại một lần nữa, trừ người già và trẻ em, những ai cảm thấy bản thân có đủ năng lực, đều có thể lên đây báo danh!".Mục Diệc Thần từng câu từng chữ đều đả động vào thật sâu linh hồn của từng người. Từ ban đầu lo lắng sợ hãi, sau lại bị hắn nói đến nhuệ khí sôi trào. Hắn nói không sai, thời thế hiện tại, không ai lo được cho ai cái gì cả. Ngồi ở đây mãi cũng chết đói chết khát, ra bên ngoài thu thập vật tư nguy hiểm cũng rất cao. Nhỡ mà gặp phải Trùng tộc, với sức lực của con người sao có thể chống lại nổi cơ chứ?!. Nhưng mà, thà rằng dù còn một tia hy vọng, bọn họ ít nhiều gì cũng đều phải thử một lần. Thay vì làm con rùa rụt cổ trốn trong hầm trú này cho đến chết, bọn họ tình nguyện ra bên ngoài, tìm kiếm một tia sinh cơ nhỏ nhoi tục có mấy Alpha thể chất tương đối tốt lên báo danh, bọn họ còn trẻ, nhiệt huyết tràn trề. Mục Diệc Thần là một quân nhân, khí khái trên người hắn càng khiến người ta kính phục, những người đó chính là bị lời lẽ cũng khí thế này của hắn thuyết vì thế mà người tiến lên đăng kí ngày một đông hơn. Đa số đều là Alpha, những người còn lại chắc vẫn còn đang e ngại, không biết có nên đăng kí hay không. Có lẽ chờ bọn họ ra ngoài một chuyến, có trở lại được hay không rồi mới tính sau....Một thành phố mấy ngàn người, thế nhưng lúc tổng kết lại chỉ có vẻn vẹn không tới hai trăm người đăng kí. Số lượng quả thực ít đến đáng thương. Nhưng mà không sao, cũng không cần vội, chờ khi thấy được lợi ít, không tin bọn họ còn ngồi yên được như vậy. Lâm Hàm đem những người đã đăng kí tập hợp lại thành một khu riêng, giăng dây ngăn cách biệt lập với khu của dân chúng. Mục Diệc Thần cùng Lâm Vĩnh Kỳ cũng tiến đến giúp đỡ một tay. Bọn họ cần chọn ra tổ đội hai mươi người phẩm chất cùng thể lực tốt nhất trong số hai trăm người kia. Ngày mai sẽ bắt đầu ra ngoài thu thập vật đầu tiên ra ngoài mạo hiểm, bọn họ trước tiên chỉ đem thử hai mươi người này đi cùng. Vừa dễ quản lí vừa có thể dễ dàng tránh né Trùng tộc. ========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Không Phải Ánh Trăng2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào3. Chiều Hư4. Tình Yêu Của Chúng Ta - Xuân Phong Lựu Hỏa=====================================Sau khi phân xong một đội hai mươi người, Lâm Hàm lén lút lấy một ít lương thực từ không gian ra phân phát cho đội người ngày mai phải đi mạo hiểm một trận này. Dù sao thể lực cũng rất quan trọng, cũng không thể để người ta chịu đói mà ra trận Diệc Thần và Lâm Vĩnh Kỳ nghi hoặc nhìn Lâm Hàm, không đoán ra được số lương thực đó từ đâu mà có. Còn có thể một lượt đem ra phát cho những hai mươi người như vậy?.Những người khác lâu ngày không được ăn lương thực tươi mới, chỉ toàn gắng gượng ăn dịch dinh dưỡng mùi vị dở tệ kia. Vừa nhìn một màng này, trong lòng liền không khỏi rục rịch, có chút hối hận vì khi nãy không đăng kí tham dù những nhà khác mấy ngày hôm nay đều phải uống dịch dinh dưỡng cầm cự, thế nhưng hai nhà Lâm_ Mục vẫn chưa tới mức đó. Vì thế nhìn hai mươi người đang vui mừng đến sắp khóc vì nhận được lương thực kia. Bọn họ chỉ cảm thấy hãnh diện, tự hào vì sinh ra được mấy đứa con trai tài giỏi như trong mắt cha mẹ, con cái luôn luôn cần được che chở bảo bọc. Thế nhưng hiện tại, bọn họ có thể tự tin nói rằng, con của bọn họ đã thật sự trưởng thành Lâm mỉm cười mỹ mãn được ba Lâm ôm vào trong lòng, trong mắt ông cũng không giấu nổi vui vẻ cùng tự hào. Mục Thân nhìn con trai đã trưởng thành như vậy, một mình chưởng khống cục diện rối rắm. Hắn biết tiểu Thần trưởng thành sớm hơn những đứa trẻ khác, nhưng bây giờ được tận mắt chứng kiến, trong lòng cũng không giấu nổi vui mừng. Tư Phàm cũng mỉm cười dịu dàng nhìn ba thân ảnh đang đứng trên cao kia. Lần nữa mở mắt, Lâm Hàm cả người đau nhức quan sát mọi thứ xung phải cậu đã chết rồi sao? Bị chính tay người mình dùng cả tâm can để yêu thương một đao giết hại. Lâm Hàm à Lâm Hàm! Nhìn lại bản thân mày đi, thật thảm hại trước Lâm Hàm cậu từng là một sát thủ cấp S, tiếng tâm lẫy lừng, sát phạt tung hoành tứ phương khiến người người sợ hãi. Thế nhưng một lần bị xe tông mất mạng, ai ngờ sau khi tỉnh dậy liền phát hiện bản thân thế mà xuyên về thời cổ đại một sát thủ, bản chất máu lạnh vô tình vốn nên thấm sâu vào tận xương tủy. Thế nhưng ông trời lại cho cậu gặp được hắn, vì hắn mà tim loạn nhịp, vì hắn mà biết cảm giác rung động vì một người là như thế hắn muốn lên ngôi thiên tử, làm một đấng quân vương tối cao được nhân dân tôn thờ kính ngưỡng. Từ đó, cậu dốc công rèn luyện bán sống bán chết, ngày ngày huấn luyện cường độ cao đến độ cơ thể nhiều lúc tưởng chừng như đạt đến giới hạn cuối cùng, nhưng vẫn cố gắng không ngừng đến khi cậu đã trở thành một Triệu hồi sư đỉnh cấp, điều động muôn thú giúp hắn sang bằng thành trì quân địch, lập biết bao công trạng to lớn. Giúp hắn mưu toan kế sách, giúp hắn từng bước một ngồi vào ngôi cửu ngũ chí tôn đến cuối cùng thì sao chứ, thứ cậu có được là gì? Đặt hết lòng tin, điên cuồng yêu say đắm một người, đổi lại bản thân vạn kiếp bất phục. Cậu tự hỏi lòng mình, cậu làm nhiều chuyện vì hắn như vậy, đáng sao?.Chắc có lẽ hắn ghê tởm chuyện yêu một nam nhân, cũng có thể vương triều của hắn không chấp nhận một vị nam hậu. Nhưng, những phong vị đó là thứ mà cậu thực sự mong muốn sao?Không phải, hoàn toàn không! Thứ cậu muốn là hắn có thể yêu cậu nhiều một chút, quan tâm cậu nhiều hơn một chút, mong hắn có thể đáp lại tình cảm của cậu một cách chân thành nhất. Cậu như vậy là sai sao? Yêu hắn cũng là một sai lầm sao?!.Đế vương vô tình, tình cảm ở trước mặt hoàng vị, chẳng đáng một xu!.Quay trở về thực tại, nhìn lên trần nhà màu trắng tinh, Lâm Hàm đột nhiên có một loại xúc động không nói nên thứ được bày biện xung quanh căn phòng tuy có nhiều thứ rất lạ mắt nhưng có vẻ rất tân tiến, ngay cả chiếc giường cũng được làm bằng vải nhung mềm mại. Cậu đây là được quay trở về hiện đại rồi sao?!.Lâm Hàm nhìn mọi thứ quanh căn phòng, vui vẻ đến muốn nhảy cẩn lên. Gần mười năm, gần mười năm cậu rời xa thời hiện đại xuyên không về cổ đại lạc hậu. Cuối cùng cậu cũng được trở về rồi!.Nhưng mà, lần này xuyên trở về, cậu rốt cuộc là đoạt xá hoàn hồn vào ai đây?.Lâm Hàm lê thân thể uể oải bước xuống, xỏ vào đôi dép lê đặt ngay cạnh chân giường. Nhìn bao quát một lượt khắp căn phòng, Lâm Hàm cuối cùng tìm được một cái trong gương da trắng thịt trơn, môi hồng răng trắng, mái tóc màu vàng óng ánh, tròng mắt lam sắc trong suốt, mênh ʍôиɠ như biển hồ thu. Mắt phượng hẹp dài ánh lên vẻ ma mỵ không nói thành lời. Khoác lên mình bộ áo ngủ, nhìn thì tùy tiện nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân lại toát lên vẻ phong tình vạn chủng, câu nhân đoạt nhưng trêи trán lại quấn băng vải trắng. Dường như bị thương khá nặng, chạm tay vào Lâm Hàm liền không khỏi rít một hơi khí lạnh. Thực đau sự mà nói, Lâm Hàm rất may mắn. Khi còn ở hiện đại, tuy làm một sát thủ luôn ẩn mình trong bóng đêm nhưng cậu có một vẻ đẹp tà tứ, quỷ mỵ giống như ác lúc xuyên về cổ đại liền tá thi hoàn hồn vào thể xác của một người mang trêи mình vẻ đẹp xuất trần, thánh khiết như trích tiên, một vẻ đẹp của thiên tại lần nữa xuyên không liền đoạt xá vào một người mang vẻ đẹp vừa ma mỵ của ác quỷ, vừa thánh khiết như thiên thần. Ngũ quan xắc xảo, một nét đẹp phi giới tính khiến phụ nữ ghen tỵ, đàn ông mê nét đẹp đối nhau lại cùng tồn tại trêи một con người, trái lại mang đến một cảm giác hài hòa đến lạ. Đẹp đến không chân Hàm dùng bàn tay thon gầy chạm nhẹ lên gương mặt, xúc cảm vừa mềm mịn vừa có độ đàn hồi. Da có chút trắng bệch, chắc nguyên chủ do bị bệnh không qua khỏi nên hồn cậu mới có thể xuyên người có chút nhỏ con, lại hơi gầy, vòng eo nhỏ nhắn còn hơn cả eo con gái. Lâm Hàm xem ra lại xuyên vào một cái vẻ ngoài tốt, nhưng cậu lại không thích cái dáng vẻ quá thấp bé này. Nó làm cậu cảm giác bản thân trở nên yếu đuối, nhu nhược, không có một chút lực phản kháng. Cái cảm giác bất lực, mặc người định đoạt, áp đặt mọi thứ lên đầu này, cậu thực sự rất chán ghét Hàm bắt đầu đi khắp căn phòng lục tìm những thứ có liên quan đến thân phận của nguyên chủ. Tại sao ư? Bởi vì lần trước xuyên hồn về cổ đại, cậu liền nhận được ký ức truyền thừa của nguyên chủ nên hòa nhập, thích nghi với cuộc sống mới rất lần này lại khác, từ nãy đến giờ đầu óc Lâm Hàm cứ trống rỗng. Một chút ký ức về cuộc sống trước kia của nguyên chủ cũng không có, ngoài cái vỏ bọc quá ư là hoàn hảo này ra thì tất cả mọi thứ đều là con số không. Đánh giá từ 28 lượt Truyện Tôi Không Muốn Trở Thành Omega của tác giả Lê Ngọc Diệp kể về Lâm Hàm kiếp trước là người hiện đại, trong một lần bị xe tông liền xuyên về cổ đại. Ở đây, cậu găp gỡ và đem lòng yêu hắn, giúp hắn mưu tính, tranh giành. Bỏ không viết bao nhiêu mồ hôi nước mắt, kể cả máu để từng bước trở thành một Triệu hồi sư đỉnh cấp, ra lệnh muôn thú, giúp hắn đoạt thành trì, trở thành một vị vua lớn mạnh nhất trong lịch sử. Đến khi có được cả thiên hạ thì hắn lại một đao hại chết cậu. Mang theo oán hận mà chết, Lâm Hàm không ngờ một lần nữa tỉnh dậy, bản thân đã xuyên đến tương lai. Nơi mọi thứ khoa học kĩ thuật tân tiến nhất, và cũng gặp phải một kẻ lạnh lùng tàn nhẫn, chẳng những thế, khuôn mặt còn giống với hắn đến mấy phần. Đồng thời, còn gặp và quen biết thêm nhiều Alpha nhưng mà....tại sao ai cũng muốn thượng cậu thế hả????Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Hoàn Xuân hoặc Tiểu Mẹ Kế

tôi không muốn trở thành omega