Chí Cường Chưởng Môn: Chí Cường Kiếm Thánh: Chí Cực Phong Ma Truyền Kỳ Dị giới tối cường hệ thống: Dị hình thiên thạch: Dị năng giả ở One Piece: Dị năng tiến hóa: Tang thi vây thành: Dị thế giới Ma Vương đại nhân:
Tối Cường Hệ Thống. Chương 29. Tối Cường Hệ Thống - Cái gì là hạ lưu chứ? Sư huynh, thủ pháp của đệ là quang minh chính đại. Sư huynh, một chưởng vừa rồi làm ngực đệ có chút đau, nhưng sư đệ vẫn còn một chiêu nữa muốn nhờ sư huynh chỉ đạo. Mà nội môn
Tối Cường Hệ Thống Chương 1039: Lên Cấp Một đạo sức mạnh kinh khủng lao nhanh giống như cầu vồng đánh thẳng vào Tiên Môn do Hàn Quân Thiên tạo ra, thanh âm như sấm chớp chấn động thiên địa, dư uy cường đại khiến hư không xung quanh vặn vẹo sụp đỗ, dường như có một bàn tay khổng lồ giữ hư không lại rồi sau đó hung hăng nghiền ép nó.
Tóm tắt truyện Tối Cường Hệ Thống. Hệ Thống Chưởng Môn - Truyện hệ thống không thể bỏ qua. Truyện có khởi đầu rất hay, về sau lại càng hay hơn, bạn sẽ không khỏi thoát khỏi những cảm xúc hồi hộp mà truyện mang lại bất cứ lúc nào. Thực tế cho thấy
Walpurgis (chưởng quản đêm tối Nguyên sơ Nữ vu) "Ta là Walpurgis, là ban ngày cùng đêm tối dẫn độ giả, là hoàng hôn gõ chung người, thái dương cùng ánh trăng là ta trưởng tử cùng trưởng nữ, ngôi sao cùng hồ nước cũng vì ta ca tụng.
Nói xong một chưởng đánh ra một chưởng này thế nhưng là không phổ thông đây chính là dung hợp Thiên Cơ Huyễn Hoa Thủ tăng thêm hắn lực lượng. Một chưởng này đánh đi ra vô số chưởng ảnh lắc lư trong nháy mắt cái này tu linh nam tử bị chưởng lực đánh trúng đánh bay ra ngoài trong miệng vội vàng phun ra máu tươi tới.
Tối Cường Hệ Thống Tối Cường Hệ Thống. 6. Hệ Thống Chưởng Môn. Truyện kể về nhân vật Diệp Thần kiếp trước là đệ nhất sát thủ thời Hoa Hạ, sau khi chết hắn liền trọng sinh nhấp vào xác một chưởng môn phái - một người không may bị chết khi chưa kịp trả
0aFuZXu. Người dịch TàiBiên Kira123 Team dịch Vạn Yên Chi SàoĐại quân Cổ Tộc bị tiêu diệt, không ai may mắn thoát khỏi, trong khoảnh khắc Động Thiên của Lâm Phàm tiêu tán, Cổ Thánh Giới Thiên Ý cũng cảm nhận được. Tức giận, vô cùng tức cả sinh linh trong Cổ Thánh Giới run sợ, nhìn thấy sấm chớp lập lòe, giống như ngày tận thế sắp họ không biết chuyện gì đang xảy ra, bởi vì tình huống như thế này, chưa xảy ra bao giờ. Cổ Tộc Bát Đại Chí Cao nhàn nhã ngồi trên bảo tọa cao cao tại thượng, nhận được tin tức do Cổ Thánh Giới Thiên Ý truyền xuống, chỉ cười nhạt một với Thất Đại Chí Cao khác mà nói, chuyện này đối với bọn hắn không có quan đối với việc Lâm Phàm trong khu vực Cổ Tộc Chí Cao mà nói, lại nổi cơn phẫn nộ. Dù cái chết của Tuyệt Vọng Hầu, hay chuyện Uy Quân Vương vẫn lạc, bọn hắn cũng không tức giận như tình huống bây giờ không giống nhau, đại quân Cổ Tộc, lên đến trăm vạn, mười tên Thống Lĩnh, vô số Vạn phu trưởng, vậy mà toàn bộ đều bị sát hại trong Thủy Hỏa Bí Cảnh, Cổ Tộc Chí Cao sao không giận cho Cao giận dữ, toàn bộ quân vương đều sợ hãi. Địa vị bọn họ tuy cao, nhưng họ biết, trong mắt Chí Cao, mình chẳng khác gì sâu họ mất, Chí Cao có thể tạo ra một đống Quân Vương Quân Vương mới nhậm chức, đang hưởng thụ quyền thế vô biên, thế nhưng giờ phút này cũng run rẩy, nằm rạp trên mặt đất, thái độ ngang ngược thô bạo, chôn sâu trong lòng, không dám ngẩng đầu lên. Hư không rung động, một cái roi da xuất hiện, đánh vào người Uy Quân lần xuất roi, hư không như muốn nổ tung, khiến Uy Quân Vương nguyên thần tán loạn, dường như có thể tiêu tan bất cứ lúc tên Nhân tộc này đến cho ta, sống chết gì cũng được. Sau mấy trăm roi, Chí Cao rít gào một tiếng, Hoàng Cung Uy Quân Vương chấn động suýt chút nữa bị phá nát, mà chủ nhân của nó càng sợ hãi run đến từng tấc lông chim, vội vàng gật mệnh, Chí Cao, thuộc hạ nhất định tìm được tên Nhân loại này cho hư không bắt đầu yên ổn, Uy Quân Vương đứng lên, sắc mặt sợ hãi biến mất, trở thành âm trầm. -Tìm cho ta, nếu tìm không được tên Nhân tộc này, các ngươi đem đầu của mình đưa lên Quân Vương nổi giận, hắn không nghĩ rằng chỉ một tên Nhân tộc, lại có thể diệt sạch đại quân Cổ Tộc, chuyện này đối với Cổ Tộc mà nói, sỉ nhục vô cùng, nếu như không thể cọ rửa sạch sẽ, thế nhân sẽ cười cho thúi Quân Vương. Vô số Cổ Tộc nằm rạp phía dưới, run rẩy gật đầu....-Phía trước chính là Vân Tông. Sâu trong hư không, một đám người đang phi hành, Vân Hà trưởng lão chỉ về phiến hư không phía trước Phàm ngẩng đầu nhìn qua, trước mắt tuy trống rỗng không có bất cứ vật gì, nhưng hắn biết, Vân Tông chắc hẳn ẩn dấu gì đó rất như dễ dàng bị phát hiện như vậy, thì đã ăn hành với Cổ tộc lâu rồi. Không ngừng tới gần, bàn tay Vân Hà trưởng lão vỗ một cái, pháp lực tuôn ra, hư không phía trước liền nứt Cổ Thánh Giới bất luận tông môn nào đều phải ẩn núp kỹ, nhưng dù vậy, cũng có rất nhiều tông môn bị Cổ Tộc phát hiện, cuối cùng bị Hà trưởng lão nói, sau đó mang theo đám người Lâm Phàm đi vào khe hở. Trong chớp mắt, cảnh sắc liền thay còn là hư vô vô tận, mà là non xanh nước biếc, hoa thơm chim hót, giống như nhân gian tiên Phàm ngẩng đầu nhìn qua, đây chắc không phải bên trong Cổ Thánh Giới, mà thuộc một mảnh Thứ Nguyên. Lâm Phàm cảm thán vạn phần, rốt cuộc là đại năng giả nào có bản lãnh như thế, có thể mở ra một không gian thứ nguyên to lớn như Hà trưởng lão dường như nhìn ra nghi hoặc Lâm Phàm, sau đó cũng tự hào là do tổ sư khai tông của Vân Tông, lấy đại pháp lực mở ra Động Thiên, bám vào Cổ Thánh Giới, nếu như không có pháp lực đặc thù thuộc Vân Tông để mở ra, người ngoài không có khả năng tiến vào. Vân Hà trưởng lão nhiên là Động Thiên?Lâm Phàm trợn tròn mắt, chẳng lẽ Vân Tông đang tọa lạc trong Động Thiên của Đại Năng Giả nào đó hay sao. Nếu như Đại Năng Giả đó tử vong thì Động Thiên cũng sẽ hủy diệt theo quá theo Lâm Phàm, điều này không có khả năng, nhưng rốt cuộc tình huống như thế nào, Lâm Phàm cũng không hỏi nhiều, nếu Vân Hà trưởng lão chưa muốn nói, thì hắn cũng không nhiều chuyện mà hỏi làm toà từng toà phòng ốc vàng son lộng lẫy trôi nổi trên hư không, mỗi một phòng, đều nối liền một con đường. Ngay tại lúc này, phía xa có một ánh hào quang lấp loé lại gần, trong chớp mắt, xuất hiện ở trước mặt Lâm nào?Xuất hiện trước mắt Lâm Phàm là một thanh niên, tu vi Thanh Thiên Vị trung kỳ, mà khi nhìn thấy đám người Vân Hà, sắc mặt liền vui vẻ -Vân Hà trưởng lão, các ngài đã trở về, ta phải thông báo cho tông môn mới này, thanh niên lấy ra một ống sáo màu xanh biếc, đặt lên mép thổi, sau đó thu hồi Hà trưởng lão, các ngài đi vào Thủy Hỏa Bí Cảnh thuận lợi chứ? Tên thanh niên tò mò thực lực của bọn họ hiện tại, có rất ít cơ hội để ra ngoài, trừ phi có trưởng lão dẫn dắt, hoặc tu vi lên đến cảnh giới Thần Thiên Vị, bằng không cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ở trong này mà tu tử nhất sinh. Vân Hà niên vừa nghe, mặt biến sắc, sau đó nhìn qua, lại phát hiện số người ra đi, trở về chỉ một nửa, sắc mặt xanh biết những sư huynh đệ kia, sợ rằng không thể trở về được nữa. -Lâm Phàm, chúng ta trước đi vào cung Hà trưởng lão Lâm Phàm gật khi Lâm Phàm cùng Vân Hà trưởng lão rời đi, thanh niên ra nghênh tiếp cũng tò mò nhìn Lâm tỷ, người nọ là ai? Tên thanh niên thiên kiêu Nhân tộc, nếu như không có hắn, lần này chúng ta sợ rằng đều phải tán thân trong tay Cổ Tộc đấy, sư đệ, ngươi không nhìn thấy sự lợi hại của người kia, nếu như ngươi thấy rồi, tuyệt đối là sợ đến phát khóc. ...Thanh niên nghe các sư huynh tỷ kể lại, miệng càng ngày càng mở lớn, trong mắt lấp lánh tinh quang sùng ở đây, chỉ có Phương Vĩ Phong là oán khí ngập trời, sau đó gắng gượng tránh qua người Ngụy Thiên, một thân một mình hướng về phía xa, bay đi. Ngụy Thiên nhìn phương hướng Phương sư huynh rời đi, lông mày hơi nhíu lại, bất quá sau đó liền giãn huynh lại tức giận, nhưng dù sao cũng đừng tự tìm cái Thiên hiện tại đã chịu phục, dù sao hắn cũng không dám đối phó với Lâm Phàm. Dưới cái nhìn của hắn, Nhân tộc Lâm Phàm nhất định không phải là người, mà là thần, quá cường dù là đại sư huynh Liễu Ngân, một chiêu của người ta chắc cũng không đỡ trong cung điện. Lâm Phàm cùng một người đàn ông nhìn đàn ông trung niên này mặc trường bào màu trắng, giống như thư sinh yếu nhược, khí tức toàn thân mờ ảo hư vô, thế nhưng tự thân lại mang theo một loại uy nghiêm khó có thể chống một người đàn ông trung niên, nhưng chính là Tông chủ Vân Tông, có đủ 188 đạo linh khí bão táp. Theo Lâm Phàm, tu vi của Vân Tông tông chủ, còn mạnh hơn cả Uy Quân giới Thần Thiên Vị cấp tám Thiên Địa Thần nhiên là Nhân tộc thiên kiêu, thực lực bậc này khiến người ta phải thán phục, đa tạ các hạ đã cứu môn nhân của ta trở về. Đôi mắt của Vân Tông tông chủ dường như có thể nhìn thấu tất cả, sau đó ôm quyền cảm kích Tông chủ khách khí, chỉ vì giúp ta vượt qua lôi kiếp, Vân Hà trưởng lão lại giao cho ta tất cả Đại khí lấy ra từ trong Thủy Hỏa Bí Cảnh, hi vọng người không trách tội bọn Phàm nói. -Vân Hà làm rất đúng, chỉ là môt ít Đạo khí, lại có thể bảo vệ một Nhân tộc thiên kiêu, nếu như ở Vân Tông này, coi như dùng lực lượng toàn tông, ta cũng sẽ không Tông tông chủ Phàm nghe Vân Tông tông chủ nói, không có một tia giả ý, ngược lại vô cùng kính nể. Đến một tông môn tốt, ở đây nghỉ ngơi một chút, cũng không là vấn đề chỉ là không ngờ tới lại bị Cổ Tộc phát hiện, chuyện này, ta cần phải điều tra một phen, Vân Hà ngươi an bài nơi ở cho khách nhân, chờ ta điều tra chuyện này rõ ràng, sau đó chiêu đãi cũng không muộn.
Nghiêm húc khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, một tay gối lên đầu, chăm chú nhìn bảng hiệu phía trên cung điện, hai mắt xuất thần. Trên Tấm bảng có 3 chữ lớn " Thiên hạo Tông " liền một mặt uy lực, nếu để ý thì xung qoanh có linh khí lượn sóng mập mờ. Chỉ tiếc chữ viết Bạc kim đã bị bóc ra từng mảng khá nhiều, bên góc viền bảng hiệu có vài vết nứt to bằng ngón tay, trên nóc điện thì được bao phủ bởi mạng nhện và bui, toàn bộ trong đại điện thì có vài cái bàn cũ kĩ,mục nát không thể mấy trăm vạn năm trước, Thiên hạo tông ở vạn hư sơn mạch trong vòng vài trăm dặm cũng được coi là một đại môn phái đứng số một số 2, đệ tử tử thì vài ngàn người, hương qỏa vô cùng cường thinh. Khai sơn tổ sư hạo thiên chân nhân có tu vi trúc cơ đại viên mãn, chỉ thiếu chút nua la bước vào vào kim đan cảnh, truyền xuống một bộ công pháp. Không biết tại sao từ lúc hạo thiên chân nhân Tạo hóa,thì Trong tông môn không có ai trúc cơ thành công, môn phái ngày càng giảm sút, cho tới bây giờ Ngô chưởng nắm trong tay chức trưởng môn đời thứ 8 thì cơ nghiệp đã không còn lại chỉ thế mấy ngày trước, Ngô chưởng môn đã đánh nhau với người ta và đã bị trọng thương, hiện tại tính mạng đang hấp hối. Đến mấy ngày nay thì môn phái trên giưới hoang mang. Trầm tư một lúc lâu nghiêm húc không khỏi thở dài một nghiêm húc không phải người thế giới này, ở địa cầu cậu ta chỉ là một học sinh phổ thông bình thường. Bình thường Nghiêm húc chỉ chơi gam, đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lo tiêu chí của hắn. Cần dùng các động tác hay các game đấm đá thì cậu ta không thích, Trái lại những game như sạch lược,kinh doanh hay miu meo thì cậu tai lại rất khoái sở thích vui ha == .Trước khi xuyên qoa thì nghiêm húc đang chơi một loại game, tu chân kinh doanh trên điện trân Thông thương và trong game không giống nhau vì trong game không chú trọng chính nghĩa hay đấu một mình, mà thân phận chưởng môn một môn phái phải chú trọng bồi dưỡng môn phái mình. Ở trong game, quan trọng nhất là phát triển thực lực môn phái, thu thập linh thạch, pháp bảo, linh dược và các tài nguyên, đào tạo và cùng bồi dưỡng đệ tử thiên tài, xây dựng địa bàn môn phái với những kiến trúc đẳng cấp, dưỡng linh thú, luyện đan dược, như vậy từng chút, mới có thể Ngạo thị thiên hạ. Là một game thủ, nghiêm húc dựa vào cơ chí , nhanh chóng phát triển đứng đầu trong môn lúc nghiêm húc đang chơi đến đoạn hưng khởi, thì trên màn hình điện thoại hiện lên một dòng chữ. " chưởng môn hối đoái hệ thống đã lắp đặt thành công, ngài xác định muốn tiến vào? "Cho rằng game ra sự kiện phiên bản mới nghiêm húc không ngại ngùng ấn vào " xác định ".Bỗng dưng nghiêm húc căm thấy mặt tối sầm lại, cả người bị hết vào một dòng xoáy khổng lồ. Khi tỉnh dậy nghiêm húc phátt hiện l, mình đã bị xuyên không đến một thế giới khác, hơn nữa nghiêm húc cảm thấy mình sống trên một cơ thể thiếu niên xa lạ, mà lại trùng khi dung hợp tàn ảnh kí ức thiếu niên này, nghiêm húc nhận ra đây là một nơi của tu chân giới tên là " La thiên đại lục", mà nơi ở của cơ thể mới này là thiên hạo tông. Thiên hạo tông thực lực thấp kém, đem Ngô chưởng môn tính cả mới chín cái môn nhân. Ngô chưởng môn đã hơn năm mươi tuổi, mái đầu bạc trắng, tuy rằng ngày ngày khổ luyện, có thể thực lực vẫn còn đang luyện khí tầng bốn bồi hồi không tiến mấy ngày trước, một tên là Tề Hải tán tu dẫn đám người xông tới thiên hạo tông chủ phong, muốn chiếm địa bàn, cũng tuyên bố thiên hạo tông môn người nếu không lập tức lăn xuống sơn, liền đuổi cùng giết tận. Ngô chưởng môn ngược lại có mấy phần huyết tính, lúc này trùng quan giận dữ, cùng Tề Hải đánh nhau chết tiếc, thân là đứng đầu một phái Ngô chưởng môn, lại đánh không lại đồng dạng luyện khí tầng bốn tán tu, liều cái mạng già mới thương tổn được đối phương cánh tay trái, nhưng chính lao bị thương nặng, liền thổ huyết mấy cái, suýt chút nữa chết tại Hải bưng cánh tay trái bị thương, không nắm chắc được Ngô chưởng môn thương thế có mấy phần thật giả, lại lo lắng thiên hạo tông đệ tử cùng nhau đồng thời xông lên liều cho cá chết lưới rách, quyết định chủ ý nói- Lão thất phu! Để ngươi lại sống thêm hai ngày. Chờ ta tĩnh dưỡng ba tháng trở lại. Nếu ta khôi phục mà mạng chó của ngươi vẫn còn, ta nhất định để ngươi sống không bằng chết."Mấy ngày nay, Ngô chưởng môn thương thế không chỉ không có chuyển biến tốt, trái lại càng ngày càng nặng, lúc nào cũng có thể tắt thở. Thân là Ngô chưởng môn thương yêu nhị đệ tử, Nghiêm Húc thực lực vẻn vẹn luyện khí tầng một, tọa ở trong đại điện minh tư đọc sách, nhưng cũng hết đường xoay " Nhị sư huynh! Nhị sư huynh!". Đột nhiên, nghe được ngoài cửa lớn có người gọi Húc xoay người lại nhìn xem, người đến trên người mặc quần áo màu đỏ, là sư muội Ninh Thải Điệp khóe mắt mang theo nước mắt, bước nhanh chạy đến trước người nghiêm húc, một phát bắt được cánh tay hắn lôi ra lơi lại, vội vàng nói - "Hai, nhị sư huynh, sư phụ e sợ không xong rồi, ngươi mau mau đi xem xem đi!"Nghiêm húc thầm ngĩ qỏa nhiên ko chịu đượng nỗi sao haizz. Nghiêm Húc căng thẳng trong lòng, vội vàng ngồi dậy đến, cùng Thải Điệp đồng thời chạy tới phòng ngủ Ngô chưởng cửa ra, bên trong các đại đồ đệ Điền Phong ở bên trong đều đã đến đông đủ, mặt khác còn có, phụ trách hằng ngày tục vụ Tiền bá, chiếu Cố chưởng môn sinh hoạt thường ngày Cố đại tẩu cùng hai gã tạp dịch khác, phân ra đứng hai bên giường Ngô chưởng chưởng môn nữa nằm ở trên giường kiểu tựa vao then giường ý sắc mặt tái nhợt, khí tức hao hụt, thấy Nghiêm Húc vào nhà, hơi giơ tay ra hiệu hắn đến trước giường nhi, ta, ta có vài câu, muốn giao cho ngươi..."chuẩn bị nói vài câu, Ngô chưởng môn liền đại khí trực chưởng môn nắm tay chặt hai tai nghiêm húc, ánh mắt lờ đờ, đợi một hồi lâu mới cố gắng thốt Lên, nói rằng- "Sư phụ liền muốn không xong rồi, hôm nay ta đem thiên hạo tông, chức chưởng môn truyền cho ngươi."Nghiêm Húc nghe được cả kinh, sợ đến suýt chút nữa rút tay về được, cũng không biết Ngô chưởng môn từ khí lực ở đâu ra hắn chăm chú kéo lại. -Từ nay về sau, ngươi chính là chưởng môn nhân đời thứ 9 của thiên hạo tông. Ngô chưởng môn nói tới thở không ra hơi, vẫn cứ cầm lấy Nghiêm Húc không buông nói ứng sư phụ, nghĩ tất cả biện pháp bảo vệ thiên hạo tông, không thể để cho mấy trăm năm cơ nghiệp hủy ở trong tay ngươi và vi sư, thầy trò ta trên tay..."Vừa nghe Ngô chưởng môn nói, Nghiêm Húc trong lòng có nỗi khổ không nói Lên "Cái gì gọi là hủy ở ngươi và trên tay thầy trò ta, mới vừa tiếp nhận chính là một đống hỗn loạn! Sơn môn bỏ hoang, thực lực thấp kém, còn có tán tu Tề Hải mắt nhìn chằm chằm, sau ba tháng giết tới sơn môn. Ngươi ngược lại tốt, hất tay liền mặc kệ! Tốt nói dứt khoát lắm cu = Tuy rằng trong lòng vạn phần không muốn, nhưng nhìn Ngô chưởng môn nước mắt ngang dọc nét mặt già nua cùng hai tay đầy nhăn nheo, lại xuyên qua sau bộ thân thể này dung hợp ký ức ảnh hưởng, Nghiêm Húc thực sự không đành lòng từ chối một vị không còn sống được bao lâu. ông này rai vl =.Thấy Nghiêm Húc không có từ chối, Ngô chưởng môn từ trong lồng ngực lấy ra một túi gấm, giao vào trong tay nghiêm húc. -"Trong tông còn lại một chút item giao cho ngươi, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay người khác. Cắt, ghi nhớ kỹ!"Ngô chưởng môn chậm rãi nghiêng đầu, nói với những người có mặt tại đây rằng- "Ta đã đem thiên hạo tông chức chưởng môn truyền cho Nghiêm Húc, các ngươi còn không mau tới bái kiến chưởng môn!." Chắc ro hồi quang phản chiếu, Ngô chưởng môn câu nói này lại còn nói đến thẳng thắn lưu loát, đem theo mấy phần sư phụ uy nghiêm, hiển nhiên là muốn lần cuối để giúp Nghiêm Húc được chức chưởng môn uy kiến chưởng môn!". Mọi người nghe xong Ngô chưởng môn lên tiếng, dồn dập quỳ xuống cui có Đại sư huynh Điền Phong, đứng tại chỗ ổn bất động, ánh mắt liếc nhìn một bên, sắc mặt âm lãnh, để ngoài nhi, thiên hạo tông có thể không bảo đảm, giữ được, liền dựa cả vào ngươi. Chớ để sư phụ chết, chết không nhắm..." Trả lại chưa đem cái chữ cuối nói xong, Ngô chưởng môn liền nuốt khí Húc mới vừa định rút tay về bị Ngô chưởng môn nắm chặt hai tay, lúc này, trong đầu đột nhiên truyền đến một trận kỳ ảo một âm thanh ki la trong tinh! Thành công thu được thiên hạo tông chức chưởng môn, chưởng môn hối đoái hệ thống mở ra.""Tinh tinh! Phân tích La thiên đại lục xong xuôi, vui lòng người mới nhận quà nội dung."Tinh! Thu được chưởng môn tín vật, xin mời tra thử hệ thống bưu kiện, có hiệu quả bảy ngày." Mỗi ngày tiếng trung. *Lời nói chăn chối dịch giảAe thấy hay thì hãy để lại bình luận để mình dịch Tiếp nhé =
Thể loại Tiên hiệp, hệ thống, tiểu thuyết khácDịch giả Lăng TiêuNắm quyền chưởng môn trong tay, ta còn sợ ai? Hệ thống sẵn sàng, ta lại có thể sợ ai đây? Những thứ như luyện đan, luyện khí, khống thú, trận pháp, chế phù...đối với ta mà nói chính là chuyện nhân đều nói tu chân là vạn phần gian nan khó khăn, Diệp Thuần lại không cho là như vậy. Hắn đánh quái vật nhỏ lại tiện tay thu thập con boss lớn, làm thêm chút nhiệm vụ bị cưỡng ép. Cuối cùng là tăng level giống như đang cưỡi tên lửa hành trình có được có mất, Diệp Thần không chút ngần ngại học hỏi cách làm chưởng môn, xây dựng môn phái lớn mạnh...Cảnh giới Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Luyện Hư, Hóa Thần, Độ Kiếp, Đại Thừa, Tử Phủ....Đôi lời người dịchTruyện khởi đầu đã hay, về sau càng hay hơn... không đọc thì phí a...Truyện tuy có hệ thống lên cảnh giới nhanh nhưng co đến một đại cảnh giới đỉnh phong thì phải làm nhiệm vụ mới tấn cấp được, đây là loại truyện có chút khác lạ, nói chung đáng để dịch bởi vì đáng để đọc...
Thể loại huyền huyễn, tu chân, hài hước, xuyên không...Nhân vật chính trong câu chuyện tên là Nghiêm Húc có sở thích chơi game lại bắt đầu tham gia trò chơi sách lược kinh doanh tu chân tay du thì, nhưng bất ngờ hắn bị một lực hút mạnh kéo vào thời không khiến hắn xuyên qua dị giới tu chân đại lục, sống lại trở thành thiên hạo tông đệ tử. Nhưng môn phái suy yếu lâu ngày đã lâu, kiến trúc tàn tạ, công pháp bỏ sót, môn nhân tứ tán, càng có cường địch mắt nhìn chằm chằm, mắt thấy hương hỏa khó giữ được. Nghiêm Húc nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, tiếp nhận chức chưởng môn, dung hợp với mình biển ý thức chưởng môn hối đoái hệ thống, lại đột nhiên mở ra. Từ đây, một cái không giống nhau con đường tu chân đặt tại trước mặt. Xem Nghiêm Húc làm sao phiên vân phúc vũ, chế tạo môn phái tu chân mạnh nhất!
"Nếu như ta hiện tại mạnh mẽ rời đi, phản mà bị người cho rằng hung thủ đuổi bắt, trước tiên tùy cơ ứng biến." Nghiêm Húc cau mày, một lát sau sắc mặt khôi phục lại yên lặng, từ bỏ lập tức rời đi nơi đây ý nghĩ, mà là lựa chọn ở nguyên chờ đợi. "Nhanh! Đừng làm cho hắn chạy!" Tiếng người càng ngày càng gần, rất nhanh một đám Hoàng dược Cốc đệ tử từ phía trước rừng rậm bốc lên bóng người, dọc theo nước cạn thác nước bên bờ phân tán đứng tránh ra, hình thành vòng vây, Nghiêm Húc cùng mấy bộ thi thể vây vào giữa, một bộ như gặp đại địch dáng dấp. Đám này Hoàng dược Cốc đệ tử tu vi đại thể luyện khí bốn, năm tầng, luyện khí sáu tầng có mấy cái, tính gộp lại có tới mười mấy người. Đầu lĩnh tên kia xuyên xích màu trắng cẩm bào tu sĩ, nhìn qua đại khái hơn ba mươi tuổi, tu vi đạt đến luyện khí bảy tầng, chính đầy mặt cảnh giác nhìn chằm chằm Nghiêm Húc, quát lên "Tặc tử! Trộm lấy ta Hoàng dược cốc linh thảo, trả lại chém giết môn hạ đệ tử, trả lại không bó tay chịu trói! Bằng không lấy ngươi mạng chó!" "Tại hạ thiên hạo tông chưởng môn nhân Nghiêm Húc, ứng quý phái trưởng lão Mạc Phàm mời mà tới. Nửa đường ngẫu nhiên gặp đến đây, cùng quý phái đệ tử tử vong không có chút quan hệ nào." Nghiêm Húc chắp tay thi lễ cao giọng nói rằng, cũng lấy ra một khối lệnh bài màu xanh. Khối này lệnh bài màu xanh là lúc trước Mạc Phàm cùng Nghiêm Húc đỡ lấy môn phái liên minh thì, làm ngày khác thiên hạo tông người đến đi tới Hoàng dược cốc nắm giữ tín vật. Nghiêm Húc thấy đối phương một bộ hào không tin vẻ mặt, vẻ mặt lạnh nhạt quân lệnh bài vứt cho xích bạch cẩm bào nam tử. Xích bạch cẩm bào tu sĩ tiếp nhận lệnh bài màu xanh, chỉ thấy lệnh bài chính phản mặt phân biệt viết 'Hoàng' cùng 'Dược' hai chữ, đúng là bên trong trưởng lão phát ra tín vật. Đồ vật là thật sự! Nhưng người này vẫn phải là trảo! Xích bạch cẩm bào tu sĩ lệnh bài màu xanh nâng ở trong tay, cười lạnh nói "Nếu ngươi có thể trộm lấy bên trong bảo vệ nghiêm mật linh thảo, lại trộm lấy một tấm lệnh bài chẳng có gì lạ! Dùng một phần nhỏ cỡ này thủ đoạn lừa bịp ta." Nghiêm Húc chắp hai tay sau lưng, nhìn đối phương nói rằng "Các hạ nếu như không tin, lại nên làm như thế nào? Ngươi lại có chứng cớ gì chứng minh ta là hung thủ?" Xích bạch cẩm bào nam tử nắm bắt lệnh bài, lung lay chỉ về Nghiêm Húc, phẫn nộ quát "Cái gì thiên hạo tông! ? Nam an khi nào có bực này môn phái, rõ ràng là hoàn toàn là nói bậy! Hoặc là bé ngoan thụ bó theo ta trở lại, bằng không đưa ngươi giải quyết tại chỗ!" Nghiêm Húc chân mày cau lại, "Đương nhiên có thể trở về với ngươi, ta vốn là muốn đi Hoàng dược cốc, nhìn thấy trưởng lão Mạc Phàm tự nhiên cháy nhà ra mặt chuột." "Hừ! Thức thời là tốt rồi, đã như vậy, người đến! Bắt hắn cho ta trói lại đến." Không nghĩ tới đối phương nói động thủ liền động thủ, Nghiêm Húc nhìn mấy cái tới gần tới được người, ngột ngạt khí thế chậm rãi tản ra, nhất thời này vài tên Hoàng dược Cốc đệ tử không dám gần thêm nữa nửa phần. "Còn nói ngươi không phải tặc nhân! Xem ngươi tu vi, rõ ràng cùng trốn ra được đạo kia bóng người màu đen tu vi như thế, đều là luyện khí bảy tầng, rốt cục lộ ra sơ sót đi!" Xích bạch cẩm bào nam tử phẫn nộ đạo, trong tay nắm kiện hồ lô trạng trung phẩm pháp khí, chỉ cần tình huống hơi có gì bất bình thường lập tức liền sẽ xuất thủ. Nghiêm Húc không nói gì lắc đầu một cái, này cũng thật là mọi chuyện đúng dịp, trong lòng không khỏi nghĩ nói "Hoàng dược cốc tao ngộ đạo tặc, tu vi lại cùng ta gần gũi, một mực không người hiểu rõ người này dáng dấp. Xem ra này trên đất nằm Hoàng dược Cốc đệ tử, trước hết đuổi bắt đi ra mới chịu khổ sát hại, ta trùng hợp tới chỗ nầy thật là có lý không nói được." ] Đối phương vừa nhưng đã vào trước là chủ, chính mình lại van nài giải thích chỉ sợ là lên không được bao nhiêu tác dụng. phụ trách đuổi bắt xích bạch cẩm bào tu sĩ không bắt được tặc nhân, chỉ cần có thể đem Nghiêm Húc tóm lại gánh tội thay, chí ít có thể cho môn phái có bàn giao, nói không chắc vẫn là một cái công lớn. "Khuyên ngươi vẫn là bé ngoan đi vào khuôn phép, bằng không ta cũng không phải hạ thủ lưu tình!" Xích bạch cẩm bào nam tử tu vi cùng Nghiêm Húc tương đương, lại có đông đảo đệ tử đi theo, không muốn sẽ cùng Nghiêm Húc nhiều lời phí lời, chỉ cần lại một lời không hợp lập tức liền muốn động thủ. Nghiêm Húc nghĩa chính ngôn từ nói rằng "Quý phái linh thảo bị trộm cùng đệ tử bị giết, đều không có quan hệ gì với ta. Nếu ngươi muốn mang ta về Hoàng dược cốc, ta trở về với ngươi chính là, nhưng này trói thằng ta tuyệt đối không thể bị trói trụ. Thiên hạo tông môn phái bộ mặt cũng không thể bỏ vào trên người ta." Đùa giỡn! Làm một phái chưởng môn bị mấy người này cho trói lại giải đến Hoàng dược cốc, coi như sau khi hiểu lầm giải thích rõ, sau này mình không cần ở nam an Tu Chân Giới hỗn. "Động thủ! Nắm lấy người này, sinh tử bất luận!" Xích bạch cẩm bào nam tử gầm lên một tiếng, lúc này không muốn nhiều lời, trực tiếp bắt chuyện ra tay mọi người giết hướng về Nghiêm Húc. Nhìn chạy tới địa đông đảo Hoàng dược Cốc đệ tử, Nghiêm Húc một tiếng thở dài, "Không cho các ngươi chút dạy dỗ, thật là không có biện pháp vui vẻ địa giao lưu." Mười mấy đạo pháp thuật từ bốn phương tám hướng đánh tới, hình thành vòng vây muốn đem Nghiêm Húc một lần bắt. Ở thần thức dưới sự giúp đỡ, những này luyện khí bốn, năm tầng tu sĩ triển khai phép thuật, hoàn toàn chạy không thoát Nghiêm Húc hai mắt, nhấc lên thân pháp dễ như ăn cháo toàn bộ né tránh. Màu đỏ thẫm cẩm bào nam tử dự liệu được Nghiêm Húc có thể tách ra ra tay đệ tử công kích, chỉ là không nghĩ tới đối phương lại tránh né đến như vậy ung dung, đối với thực lực đó ước định lại dâng lên mấy phần, lúc này không do dự nữa, trong miệng nói lẩm bẩm địa giơ lên hồ lô trạng pháp khí. Nghiêm Húc ở né tránh những người khác công kích thì, phân ra không ít sự chú ý đặt ở đầu lĩnh vị này xích bạch cẩm bào nam tử trên người. Vây công Nghiêm Húc này mười mấy cái Hoàng dược Cốc đệ tử trung, chỉ có hắn mới là luyện khí bảy tầng tu sĩ. Luyện khí bảy tầng, mặc dù cùng luyện khí sáu tầng so với chỉ cách nhau một tầng, nhưng chênh lệch nhưng tương đối lớn, nguyên nhân chủ yếu là luyện khí bảy tầng mới có thể ngưng tụ thần thức. Thần thức mặc kệ là đối với chu vi quan sát nhạy cảm lực, vẫn là điều khiển phép thuật tinh diệu trình độ đều có lớn vô cùng ảnh hưởng, bởi vậy, phổ thông luyện khí bảy tầng tu sĩ, đối phó sáu, bảy cái luyện khí bốn, năm tầng tu sĩ hoàn toàn không thành vấn đề một con chó mắt. Hiển nhiên, Nghiêm Húc thực lực đương nhiên không thể vẻn vẹn dùng phổ thông luyện khí bảy tầng tu sĩ thực lực để hình dung, tự nhiên có lòng tin một mình đối mặt này mười mấy cái Hoàng dược Cốc đệ tử vây công. Chỉ có cần thiết phải chú ý chính là, Nghiêm Húc muốn lưu ý trước mắt vị này cùng mình luyện khí bảy tầng xích bạch cẩm bào tu sĩ. Xích bạch cẩm bào tu sĩ lẩm bẩm nói nhỏ địa niệm xong pháp quyết, vạch trần miệng hồ lô khẩu mộc nhét, một luồng lạnh lẽo hàn khí lao thẳng tới mà tới. Này cỗ lạnh lẽo hàn khí như tầng tầng sương trắng, nếu như không dụng thần thức tra xét, nhưng từ bên ngoài căn bản không phát hiện được lạnh lẽo thấu xương, cực kỳ dễ dàng khiến người ta xem thường. Hàn khí hình thành sương trắng bên trong, thiểm thạc vài điểm bông tuyết loá mắt hào quang, đồng thời cực sự nhanh chóng địa hướng Nghiêm Húc tráo lại đây, khiến người ta không nghi ngờ chút nào Uy Lực băng trùy thuật chờ phép thuật hơn xa mấy trù. Xích bạch cẩm bào tu sĩ trong tay hồ lô kia chỉ là kiện trung phẩm pháp khí, nếu như là đao kiếm chờ trung phẩm pháp khí, Nghiêm Húc hoàn toàn chắc chắn gắng đón đỡ mà lông tóc không tổn hại. Nhưng hàn khí này lạnh lẽo dị thường, coi như không đả thương được Nghiêm Húc nhưng cũng có thể chậm lại tốc độ, đến thời điểm còn lại Hoàng dược Cốc đệ tử lại hợp lại vây công, Nghiêm Húc rất khó bảo toàn chứng chính mình chút sẽ không xuất thủ quá nặng. Nếu như ra tay quá nặng ngộ sát Hoàng dược Cốc đệ tử, chuyện hôm nay coi như mình lại có thêm lý, chung quy vẫn là chút thương tổn được hai phái kết minh. Nghiêm Húc đầu óc hiện lên chư do dự nhiều ý nghĩ, chỉ là ở trong chớp mắt, lúc này lạnh lẽo sương trắng chưa lan tràn đến trước người. Bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần hạn chế đầu lĩnh xích bạch cẩm bào tu sĩ, những người khác liền sẽ không manh động. Nghiêm Húc song chưởng không chút do dự đánh ra, pháp lực hình thành hai con cát vàng cự chưởng trong khoảnh khắc hình thành, cuồn cuộn hướng về lạnh lẽo hàn khí nhào tới. Cát vàng cự chưởng cùng lạnh lẽo sương trắng hàn khí đụng vào nhau, phát sinh từng trận nát băng thanh. Sát! Sát! Sát! Sương trắng hàn khí cát vàng cự chưởng mặt ngoài toàn bộ đông lại, kết thành nhỏ vụn băng cặn bã, nhưng hàn khí số lượng tiêu hao nghiêm trọng, cũng không thể hoàn toàn ngăn cản cát vàng cự chưởng tiếp tục đánh về phía xích bạch cẩm bào tu sĩ. Xích bạch cẩm bào tu sĩ sắc mặt không thay đổi, cầm trong tay hồ lô lạnh lẽo hàn khí cuồn cuộn không ngừng bốc lên. Lạnh lẽo hàn khí càng dũng càng nhiều, rốt cục cát vàng cự chưởng hoàn toàn đông lại, triệt để đứt rời cự chưởng cùng Nghiêm Húc thần thức liên kết. Mất đi Nghiêm Húc chưởng khống cát vàng cự chưởng, ầm ầm đổ nát thành vàng bạc giao nhau Hàn Băng nát sa. "Thật hồn hậu pháp lực, suýt chút nữa vẫn đúng là không chịu nổi." Còn không chờ xích bạch cẩm bào tu sĩ thả thở một hơi, biến mất cái trán mồ hôi hột, trên cổ đột nhiên mát lạnh, cả kinh hắn hồ lô đều cầm không vững, phiên rơi xuống đất lăn vài vòng rơi vào trong nước. Một cái lạnh lẽo lưỡi kiếm gác ở trên cổ hắn, nhất thời cả người cứng đờ, không dám lại có thêm nửa phần động tác. Thừa dịp lạnh lẽo hàn khí cùng cát vàng cự chưởng giằng co thời gian ngắn ngủi, Nghiêm Húc lấy quỷ mị tốc độ giết tới đối phương phía sau, một tay giơ vỡ nhạc kiếm hạn chế đối phương, lạnh lùng nói rằng "Hiện tại, ngươi có thể mang ta đi Hoàng dược cốc."
tối cường hệ thống chưởng môn